
Lưu Trọng Văn, một đứa con bất trị và một kẻ vong nô
Vũ Tiến Anh
Thủa còn cắp sách đi học, tôi đã được học, được biết nhà văn, nhà thơ nổi tiếng Lưu Trọng Lư, nhà thơ tài hoa, tiên phong trong lĩnh vực thơ mới đã từng đi theo cách mạng Việt Nam, tham gia kháng chiến chống Pháp, là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam đã đóng góp tài trí cho quốc gia, dân tộc. Năm 2000 ông đã được Nhà nước truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh.
Sáng nay, vào mạng xã hội đọc được bài có title: “Hãy công bằng với nhân dân”của Lưu Trọng Văn (con trai thứ tư của Cố nhà thơ, nhà văn Lưu Trọng Lư) với những thông tin hết sức thô thiển, quy chụp nhằm công kích Đảng, nhà nước. Lưu Trọng Văn là nhà báo nhưng đã bị thoái hóa, biến chất, bị kẻ xấu dụ dỗ, lôi kéo, mua chuộc, “tự diễn biến”, trở thành một trong những đám “dân chủ cuội” và là thành viên của cái gọi là “Văn đoàn độc lập” luôn tuyên truyền chống phá nhà nước, ngợi ca những phần tử bất mãn, tuyên truyền, xuyên tạc, chống lại Đảng và Nhà nước Việt Nam trên các trang mạng phản động, hoặc thiếu thiện chí với Việt Nam.
Mở đầu bài viết, Lưu Trong Văn đặt câu hỏi: “Vì sao có không ít người tỏ ra cảm mến Phạm Bình Minh và Vũ Đức Đam, và tỏ ra luyến tiếc sự ra đi của hai ông?”. Nhưng lại tự trả lời theo một hướng khác, lèo lái dư luận, đổ lỗi cho hệ thống tuyên truyền và vấn đề tự do ngôn luận, tự do báo chí, dân chủ, công bằng cho người dân… Y viết: “Đó là lỗi của hệ thống tuyên truyền có chủ đích và khiếm khuyết của nền báo chí không độc lập”. Sở dĩ người dân cảm mến hai ông Phạm Bình Minh và Vũ Đức Đam là vì hai ông này được đào tạo bài bản, là những người có năng lực, thông minh, trí tuệ, giỏi giang, có tài, có tâm và có tầm, đã kinh qua nhiều chức vụ cao trong Đảng, Nhà nước và Chính phủ.
Thủ tướng Phạm Minh Chính đã đánh giá cao vai trò, sự nỗ lực cống hiến thực hiện các nhiệm vụ được Đảng, Nhà nước và nhân dân giao phó của hai Phó Thủ tướng Phạm Bình Minh và Vũ Đức Đam và xét nguyện vọng cá nhân, Bộ Chính trị đã đồng ý để ông Phạm Bình Minh, ông Vũ Đức Đam thôi giữ chức vụ lãnh đạo, nghỉ công tác và nghỉ hưu theo quy định. Lưu Trọng Văn đừng có xảo biện, so sánh giữa Việt Nam với các nước dân chủ tư sản phương Tây, về vấn đề từ chức của các quan chức mỗi khi trong nước có những sự kiện liên quan đến trách nhiệm của người đứng đầu. Việt Nam cũng đã từng có cố Tổng Bí thư Trường Chinh (1907-1988) đã từ chức Tổng Bí thư tại Hội nghị Trung ương Đảng Lao động Việt Nam lần thứ 10, khóa II vì trách nhiệm của người lãnh đạo cao nhất trong cải cách ruộng đất. Gần đây có cố Thủ tướng Chính phủ Phan Văn Khải (1933-2018) cũng đã “xin từ nhiệm sớm một năm để chuyển giao chức vụ cho một Ủy viên Bộ Chính trị khác” vào ngày 27/6/2006. Lưu Trọng Văn suy diễn quy chụp, so sánh khập khiễng khi viết: “Sự tàn bạo ăn không từ thứ gì trong vụ án “Chuyến bay giải cứu” dẫn đến hàng loạt thứ trưởng, cục trưởng, đại sứ tên tuổi của bộ Ngoại giao bị bắt giam, kỷ luật thì người chịu trách nhiệm rành rành trước nhất chính là Phạm Bình Minh. Theo lẽ công bằng ở các nước có nền Dân chủ và báo chí độc lập, thì chỉ cần tích tắc trợ lý của ông Minh một mắt xích quan trọng trong vụ cướp đoạt, tham nhũng trắng trợn “Chuyến bay giải cứu” này bị công an truy tố, ông Minh có lòng tự trọng đã chủ động từ chức rồi nếu không muốn bị cách chức”.
Lưu Trọng Văn không biết hay cố tình không chịu hiểu rằng: “quốc có quốc pháp, gia có gia quy”, mỗi một quốc gia có thể chế chính trị, Hiến pháp, pháp luật khác nhau, không thể áp đặt thể chế chính trị của quốc gia này lên quốc gia khác để suy diễn, quy chụp. Thời gian vừa qua, trong nước nổi lên hai vụ án trọng điểm đó là vụ án “Kít test Việt Á” xảy ra tại Công ty cổ phần Công nghệ Việt Á vàvụ án “Chuyến bay giải cứu công dân trở về nước”. Vụ án “Chuyến bay giải cứu công dân trở về nước” đã khởi tố 38 bị can tại 9 bộ, ngành, địa phương và các doanh nghiệp có liên quan với 5 tội danh khác nhau đó là đưa hối lộ, nhận hối lộ, môi giới hối lộ, lợi dụng chức vụ quyền hạn trong thi hành công vụ và lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Trong số các bị can tại Bộ Ngoại giao có ông Tô Anh Dũng -cựu Thứ trưởng; bà Nguyễn Thị Lan Hương, cựu Cục trưởng Cục lãnh sự. Ngoài ra còn có các cựu cán bộ thuộc Đại sứ quán Việt Nam tại các quốc gia khác. Ngày 03/01/2021 Bộ Chính trị đã ban hành Quy định số 41-QĐ/TW về việc miễn nhiệm, từ chức đối với cán bộ, trong đó đã quy định: “Từ chức là việc cán bộ tự nguyện xin thôi giữ chức vụ khi chưa hết nhiệm kỳ hoặc chưa hết thời hạn bổ nhiệm và được cấp có thẩm quyền chấp thuận”. Như vậy, việc ông Nguyễn Quang Linh, trợ lý Phó Thủ tướng Thường trực Phạm Binh Minh bị Bộ Công an khởi tố bắt tạm giam vào ngày 27/9/2022 để điều tra về tội “nhận hối lộ” thì cũng cần phải có thời gian, xác minh xem ông Phạm Bình Minh có dính líu không và dính líu đến mức độ nào chứ? Còn đặt câu hỏi như Lưu Trọng Văn để suy diễn, quy chụp là vô căn cứ: “Tại sao ông không từ chức ngay? Mà phải đến khi ông TBT Nguyễn Phú Trọng đưa ra nghị quyết về “khuyến khích người phạm lỗi từ chức” và ông Võ Văn Thưởng đại diện Ban Bí thư yêu cầu “cần gây sức ép mạnh để cán bộ phạm lỗi từ chức” mới từ chức?”. Ngày 30/12/2022 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XIII đã họp phiên bất thường để xem xét, cho ý kiến về công tác cán bộ và đã quyết định: “đồng chí Phạm Bình Minh thôi giữ chức Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Trung ương Đảng khóa XIII”. Về vụ án “Kít test Việt Á” xảy ra tại Công ty cổ phần Công nghệ Việt Á, Bộ Y tế, Bộ Khoa học và Công nghệ cũng như nhiều địa phương trong cả nước đã khởi tố 29 vụ án, 102 bị can liên quan “thổi giá” kit xét nghiệm. Ngày 30/11/2022 Cơ quan cảnh sát điều tra Bộ Công an đã ra quyết định khởi tố bị can, thực hiện lệnh bắt tạm giam ông Nguyễn Văn Trịnh, trợ lý của Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam về tội “lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ”. Những thuộc cấp của ông Vũ Đức Đam dính dáng đến vụ án “Kít test Việt Á” khiến cho người đứng đầu phải chịu trách nhiệm. Ngày 30/12/2022 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XIII đã họp phiên bất thường để xem xét, cho ý kiến về công tác cán bộ và đã quyết định: “đồng chí Vũ Đức Đam thôi giữ chức Ủy viên Trung ương Đảng khóa XIII”.
Lưu Trọng Văn đã cố tình lợi dụng sự việc để viết những dòng kết luận hết sức thâm thúy, cố tình kích động người dân nhằm làm rối tình hình: “Nếu người Dân biết hết Sự thật về vai trò, trách nhiệm và cả những gì v v… đằng sau các vụ án trên như uỷ ban kiểm tra trung ương và cơ quan an ninh điều tra tội phạm hối lộ tham nhũng biết, thì chắc chắn khó có thể có sự ngộ nhận nào đó về hình ảnh hai ông trên”. Và kẻ này còn ra giọng kêu gọi: “Hãy đứng về Phe Nước mắt - Phe người Dân, những người là nạn nhân duy nhất của tội lỗi của các ông quan lớn, dù bất kể ông quan lớn ấy là ai, để phán xét”. Cuộc đời này không có nếu như, mà chỉ có hậu quả và hiệu quả. Lịch sử, quần chúng nhân dân sẽ là những người phán xét công minh nhất. Các ông Phạm Bình Minh, Vũ Đức Đam họ trở về đời thường vẫn sẽ được mọi người hoan nghênh, tín nhiệm, thương yêu không như những kẻ khác “ăn cháo, đá bát”, “vong ân, bội nghĩa”, “quay xe, trở cờ” “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”.
Link nội dung: https://vosc.edu.vn/trong-van-a100756.html